Category Archives: Review corner

Reviewing books, places, foods

Một số công cụ Office có sẵn có thể bạn chưa biết – phần 1

Tôi viết bài này từ kinh nghiệm của bản thân sau gần 10 năm nghiên cứu khoa học và hơn 1 năm làm trong industry, với mục đích cung cấp thông tin về những công cụ giúp tôi khi làm việc; tôi cũng sẽ nói luôn từ sinh viên, lên nghiên cứu sinh, rồi post doc, rồi kĩ sư, cái quan niệm về công cụ nó thay đổi như thế nào. Tôi sẽ nói về những option trả phí, những option tính phí và những option pirate. Và thỉnh thoảng tôi sẽ nói về những gì người ta cần, và làm sao để sống tốt với người ta để tồn tại lâu theo thuyết của Darwin.

Soạn văn bản – LaTeX hay Word:

Trong giới academic, thể nào bạn cũng đã/sẽ nghe qua LaTeX, sinh viên gần đây được các bạn thầy/cô chỉ bảo và bắt ép cũng dùng LaTeX thường xuyên hơn. Còn Microsoft Word thì một người dùng máy tính phổ thông tôi nghĩ chắc ai cũng biết. Còn một vài ứng viên khác như MathCad, LibreOffice, ASCIIDoc, Markdown… nhưng những cái này số ít và hơi đặc thù, tôi chỉ nói về hai ứng viên nổi tiếng nhất.

Như khá nhiều dân nghiên cứu và viết về Toán Lý… khi dùng LaTeX phải nói là tôi thấy tiện; file văn bản xuất ra đẹp như li như lau, căn lề đặt trang chỉnh chu nếu bạn không muốn sửa gì thêm. Bên cạnh đó, công thức toán và reference của LaTeX rất mượt. LaTeX nhìn qua sẽ ngại học nhưng biết sơ sơ rồi thì viết article (chẳng cần học nhiều, template có sẵn, một số tạp san họ còn có file mẫu bắt người ta dùng theo, phiền toái cũng ở chỗ đó), làm beamer để thuyết trình, viết sheet nhạc, technical note không vấn đề gì v.v… Nói chung là đẹp, nhanh (?), công thức toán tốt và reference quản lý dễ dàng. Tikz cũng không đến nỗi nào nhưng đó là mấy cậu maniac dư thời gian, công cụ vẽ tôi sẽ nói sau.

Nhưng tôi sẽ không vì LaTeX mà chê Word, mấy bạn dùng LaTeX mà chê Word là mấy bạn ngồi trong giếng. Word quá phổ biến nên ai cũng ít nhất một lần dùng qua, và vì nó là WYSIWYG, ai cũng tưởng nó dễ dùng và cứ nghĩ mình master nó rồi. Không đúng. Những điểm mạnh của LaTeX như công thức toán và reference, LaTeX vẫn mạnh hơn (ý kiến chủ quan), nhưng Word không thua kém, thậm chí còn tiện hơn nhiều, Word 365 gần đây còn cho phép gõ code LaTeX để xuất ra công thức không vấn đề gì, thích sửa chỗ nào thì bấm chỗ đấy gõ 2 3 phím là xong, đặc biệt sau khi bạn biết phím tắt Alt + =. Tiếp, về reference, công cụ reference chuẩn của Word không đến nỗi nào, nhưng tôi khuyên dùng Zotero : miễn phí, citation đưa vào Word nhẹ nhàng và Bibliography bấm 1 nút là tự động cập nhật. Chưa kể Word còn có nhiều plugin (trả phí) khác như MathType hoặc AxMath. MathType sau khi chuyển về mô hình trả tiền hàng năm để dùng thì rất shit (MathType is shit since its subscription model). Tôi khuyên dùng AxMath, 15$, ngay cả bản free cũng đủ dùng (tôi cứ tưởng là dùng thử sau đó sẽ không dùng được nữa nhưng tôi vẫn dùng bản free trên laptop cá nhân tới tận bây giờ, gần nửa năm , không vấn đề gì).

Có một điểm tôi nghĩ phiền đó là hình ảnh trong Word nếu cho vào không khéo thì sắp xếp chữ trong văn bản dễ tiêu luôn, không như LaTeX begin{figure} phát là xong, để nó tự compile. Nhưng lí do này không phải do Word mà là vì lí do tôi đã nói ở trên, thường đến từ những người nghĩ họ biết Word nhưng thực ra không biết gì về Word. Một điểm khác về công thức là LaTeX đặt label công thức và cross reference tiện hơn Word nhiều.

Ngay cả khi đang trong giới academic, chưa cần ra ngoài đời, tôi đã thấy LaTeX bất tiện, từ khi Overleaf (trước đó có ShareLaTex và Overleaf là hai dịch vụ song song) có việc collab thì viết LaTeX đồng tác giả nó mới dễ hơn một chút, nhưng so với Word thì thua xa. Công cụ review trong Word là bất khả chiến bại, LaTeX có package để bắt chước trò này nhưng chỉ làm rối tinh sự vụ thêm. Giải pháp tôi thời đó hay làm với mấy công giáo là các ông ấy in ra; ghi vẽ chi chít lên rồi scan lại cho tôi; hoặc “thời thượng” hơn chút thì annotate trên PDF, rồi tôi phải dò từng dùng trong PDF để sửa file tex. Nếu là Word, tôi bấm accept review và file được cập nhật ngay. Sau này làm với một cậu trẻ hơn vài tuổi, chúng tôi dùng Overleaf, ban đầu tưởng dễ, sau một vài lần làm song song thì file conflict loạn cả lên, thế là mỗi lần vào Overleaf thấy cậu ý online thì tôi đi làm ly cà phê cho cậu ấy yên tâm không bị lỗi chấm than đầy màn hình.
Submit báo bằng Word cũng dễ thở hơn LaTeX, tôi gửi file Word một phát là các bạn editor im im làm không thấy hỏi han gì. Còn tôi mà submit LaTeX thì ôi thôi, hơn nửa thời gian là tìm cách để cái file nó compile được ra PDF đàng hoàng một chút, tốn thời gian vô cùng. Lúc đó tôi mới biết, trừ khi dùng một template tầm thường thì LaTeX đâu cũng xài được; nếu bạn hí hoáy với style hay package, đưa qua máy khác nó sẽ ì ạch một chút, thậm chí là PDF ra loạn xì xà ngầu lên hết.

Ra industry, không ai dùng LaTeX. Chấm hết. Tốn thời gian, file collab tệ, nhiều lúc khách hàng đòi thêm cái logo vào chỗ này chỗ kia… Word Copy paste phát là xong, LaTeX lại phải nà ní nà ná một hồi từ folder Figure rồi code dẫn rồi lại [H] hay [h]… Một file trên 200 nhiều citations thì LaTeX có thể được nhắc đến; nhưng một tài liệu gần 100 trang thì Word, Word, Word.

Tôi thấy các bạn thầy cô bắt sinh viên dùng LaTeX là hơi thiếu thực tế, khi tôi còn dạy lũ Master, tôi bảo Word hay LaTeX gì thì tùy tụi mày, miễn tao có cái để coi là được. Muốn tụi trẻ dùng LaTeX thì hãy khuyến khích tụi nó bằng cách cho điểm bonus chẳng hạn. Đừng ép buộc, không hạnh phúc. Ngay cả lí do tiền cũng không phải; vì sinh viên các trường đại học lớn sau này được ưu đãi rất nhiều về các phần mềm Office (miễn phí hoặc rất rẻ); những nước đang phát triển tạm quên mất sinh viên thì sinh viên tự tìm bản crack mà dùng…

Đang viết thì thấy 2 rưỡi sáng. Chắc phải đi ngủ. Hẹn mọi người tập sau.

[Đọc sách] Một cần câu của Trần Thanh Địch

Ban đầu viết tính để tag là đọc sách cũ, nhưng chữ cũ ở đây không có ý nghĩa lắm nên tôi dùng Đọc sách cho nó gọn, còn giá trị của cuốn sách vẫn y nguyên.

Nếu được chọn ra một trong những cuốn sách cho tôi cảm giác gần gũi quê nhà, rất “Việt Nam”, chắc tôi sẽ liệt Một cần câu vào trong số đó. Sách được viết năm 1994 (gần 30 năm rồi má ơi), được giải khuyến khích trong cuộc thi “Văn học thiếu nhi vì tương lai đất nước”. Một trong những tác phẩm cũng được giải trong cuộc thi này là Truyện cổ tích của vườn (Nguyễn Thị Bích Nga), cũng hay nhưng có nhiều chuyện buồn ở trong hơn, chắc các bạn đã từng nghe qua. Hồi xưa mình đọc bản giấy bản cỡ hộ chiếu, dày tầm lóng tay, vừa vặn nhét gối đầu giường, không to như Tobie Lolness thay luôn cả gối.

Một cần câu là một tác phẩm thuần về chuyện câu cá, miền quê có, thành thị có. Bên cạnh chuyện đi câu cá, Trần Thanh Địch còn khéo léo thêm vào những hình ảnh gia đình Việt Nam, những mối quan hệ mẹ con cậu dì gần gũi, và kể cả những số phận bất hạnh nhưng biết vượt qua khó khăn. Nói chung là đầy đủ trải nghiệm cho thiếu nhi, không ngạc nhiên khi đạt giải A văn học thiếu nhi (tôi mới biết Một cần câu đạt giải này khi tìm lại bản sách điện tử). Tác phẩm cho bạn đọc có những kiến thức mà trường học không dạy, cuộc sống hiện đại cũng chả có. Ví dụ như dùng cám rang để dụ cá ngạnh, hay dùng chỉ cột ốc để câu tôm tít, hay dùng vịt và nhái để câu cá lóc, hay câu cá mè bằng câu chùm. Mấy bạn ở nhà ruộng vườn thì biết những chuyện này, còn mấy bạn ở phố thị thì đố mà biết, với các bạn nó như là một thế giới kì diệu hay ho để mà đắm mình vào, thế giới mà trò chơi điện tử hay mạng xã hội internet không thể nào mang lại được. Văn của Trần Thanh Địch cũng không phải kiểu trau chuốt ảo diệu, cũng không phải bi sầu thảm não, cũng không gay cấn rùng rợn đến xiêu lòng. Văn của ông mộc, đọc Một cần câu cứ có cảm giác như rúc đầu vào ụ rơm, như mặc mỗi quần đùi mà đằm mình xuống suối mát. Một cần câu được chia thành nhiều truyện nhỏ, đọc một chút rồi hôm sau đọc tiếp tốt. Mình thì mỗi lần đọc là làm một mạch hết cuốn luôn.

Những bạn tree hugger hay những bạn thích giải cứu thế giới có thể sẽ không thích Một cần câu. Nhưng đó là một phần của Việt Nam, của những miền quê, của những giai đoạn khắc khổ nhưng hạnh phúc mà bố mẹ ông bà đã từng trải qua.

Ngoài Truyện cổ tích của vườn đã đề cập ở trên, một số truyện tương tự như Năm đêm với bé Su, Nhạc giữa trời đọc cũng thú vị không kém.

 

Math Tools

“Mathematicians do not recognize their discipline in such descriptions. We see arithmetic and algebra as tools used in doing mathematics, just as hammers and handsaws are tools used in carpentry. For professionals, mathematics is about curiosity, imagination, and solving problems. There are questions that are instinctive and natural for mathematicians that rarely occur to those looking in from the outside. There is such a thing as a mathematical view of the world. Sadly, it is a view that is too often hidden from those struggling to learn the subject.”
From the book Taking Sudoku seriously

Review một số sách tôi đọc gần đây

Theo số liệu thống kê báo Tuổi Trẻ đưa năm 2018 thì người Việt đọc 1,2 cuốn sách/năm. Hơi ít, không biết thống kê có sai không, hy vọng là sai. Review vài cuốn để các bạn có thời gian tìm đọc cũng như né để khỏi tốn thời gian. Mong rằng sang năm 2019 cái số thống kê nó cao hơn.

Đọc sách là rất tốt nhé.

Cuốn What The French! nói về Pháp rất là hài, nhiều thông tin nửa khen nửa chê nước Pháp nhưng vẫn rất lịch sự, không thiên vị chút nào. Đọc để biết dân Pháp giáo dục con cái như thế nào, dân Pháp họ nhảy nhót như thế nào, apero là cái quái gì v.v… ai thích học một cái gì đó về Pháp cũng như giải trí rất tốt. Đọc từ cách đây 2 năm nhưng thỉnh thoảng vẫn đem ra đọc lại.

Cuốn Sympathizer thì mấy năm trước đã được giải sách ở Mỹ, không bàn nhiều, nên mua về, để đấy đọc sau (tui cũng chưa đọc haha mặc dù trên kệ đã mấy năm).

Ai thích có một cái nhìn vui vui về cuộc đời dân nghiên cứu khoa học (làm thí nghiệm, mặc áo blouse trắng, đo đạc chính xác…) thì cuốn Lab Girl phải nói cực hay. Tác giả khởi đầu sách bằng việc nói về bố mình là một giáo sư trong trường đại học và hồi cô còn bé ông hay dẫn cô đến lab. Có những thứ phức tạp nhưng được tác giả giải thích đơn giản dễ hiểu, có một số từ chuyên môn nhưng tra từ điển phát ra ngay. Đọc để thấy yêu trái đất này hơn.

Cuốn Đừng bao giờ đi ăn một mình là nhảm nhí. Lớn lên muốn đi ăn một mình hay không là tùy, đi ăn một mình cũng chả làm bạn chết. Lí do thì coi trong cuốn tiếp theo.

Đó là khi bạn là dân Introvert, này không có gì lạ: hơn 1/3 dân số thế giới là Introvert nên nếu bạn vô tình phát hiện ra bạn là Introvert thì bạn cũng không là cái gì đặc biệt hay ngoại lệ hết. Và khi người ta đang party thì bạn ở nhà và đọc cuốn Text, don’t call.

Nếu bạn ngấp nghé muốn lập gia đình cũng như gần gần như vậy, thì đọc cuốn bìa màu vàng nhé. Không bàn nôi dung nhiều, đọc thì biết, nhưng có một câu trong đó là “That you don’t have to be married to be happy in life, but you will be happily married if you first discover your singleness on time before marriage”

Cuốn cùng lại nói về cuốn cũ rích Nhà Giả Kim, tôi biết cuốn ngày từ lâu lắc lâu lơ và thấy nó chả có gì đặc biệt. Chả hiểu tại sao nhiều năm gần đây đi đâu cũng thấy các bạn trẻ quote từ cuốn sách quá trời quá đất. Nếu chấm điểm thì tôi chấm 5/10. Bạn cùng phòng cũng phổ cập thêm là cuốn sách này bị bạn đọc trên toàn thế giới chê tan tác.

Mấy cuốn còn lại mới hốt về chưa đọc, review sau. Nếu không thấy review có nghĩa là sách quá dở hoặc người quá lười.

List of free stock photos – Update 2019

A well-picked picture can play an important role to a blogpost or a document in general. However, the search for a good one requires effort (taking photos yourself, finding a good one on the internet) or money (stock market). Fortunately, there are free websites and nice people who are willing to provide their photos for free (or almost free), here is the update list of 2019 which I’m currently using: Continue reading List of free stock photos – Update 2019

Never Call Yourself a Writer, and Other Rules for Writing

First thought, best thought; revise, revise, revise. Write first thing in the morning when the mind is alert; write at night and never while sober. Do it alone, in an office with the door closed, surrounded by books; write in coffee shops, surrounded by stimulating characters and conversation. Use traditional quotation marks and capitalization Unless You Are a ‘Genius.’ Journal in longhand; always type fast. Sentences longer than three or four lines are unacceptable and tedious, unless you are William Faulkner, William Beckett, F. Scott Fitzgerald, Jamaica Kincaid, Virginia Woolf, John Updike, Charles Dickens, Gabriel García Márquez, David Foster Wallace or one of those other people who can get away with it. Short is good.

Continue reading Never Call Yourself a Writer, and Other Rules for Writing

The Best Programming Languages

Five of the Best Programming Languages and Frameworks for a Small Business

Choosing a programming framework for a small business can be overwhelming- there are so many. Here are a few of the best choices, to help you get started.

Ask a room of ten developers which programming framework is the ‘best on the market,’ and you’re liable to receive ten different answers. Each developer will sing the praises of a different language, and each one will very probably feel that theirs is the only logical choice. The most confusing thing, though? Each and every one of those developers will be correct.

Continue reading The Best Programming Languages

Tuổi học trò

Cái tuổi mộng mơ đó…

Tuổi học trò bao giờ cũng thiệt là dễ thương, tuổi của những trò ngu dại, của những thơ ngây, của những ngông cuồng, của những lãng mạn chớm nở, của những kỷ niệm trong veo hay cả những lần suýt chết; và nếu được cơ hội làm lại, ai cũng sẽ muốn sống lại khoảng thời gian kì diệu đó thêm một lần nữa trong đời.

Continue reading Tuổi học trò

Drawing on Android apps – Updated

Drawing on tablet or phone is much more easier and convenient nowadays, with the help of the stylus and some decent drawing apps.

Reviews of those drawing app for android devices can be found everywhere, but some are outdated, some are too professional, so I try to write a review for the apps that I used, also try to write them as simple as I can.

Continue reading Drawing on Android apps – Updated

What I do when I work

This is not a savvy post about what people should do while working to boost up their productivity. This is what I often do, and that makes me feel guilty and productive at the same time.

1. Surfing internet:

Sure thing. If I don’t surf internet while I’m working, I lie. But they definitely give you some good effects on your day: lift up your stress, give you some lesson about handling your software and something similar. But to be honest, when you’re in a project, a serious project, forget this part.

Continue reading What I do when I work